Tất cả đã đủ từ lâu,
Không thêm, không bớt, trước sau vẫn tròn.
Tĩnh lặng như thể trăng non,
Soi vào tâm thức, chẳng còn nổi trôi.
An nhiên thả bước thảnh thơi,
Buông dần chấp niệm, buông lời thị phi.
Vô biên chẳng có phân ly,
Không trong, không ngoài, cũng vì không ta.
Một hơi thở nhẹ thoảng qua,
Cũng là diệu dụng chan hòa khắp nơi.
Không cần tìm kiếm xa xôi,
Nhận ra phút chốc, thảnh thơi muôn phần.
Tất cả toàn vẹn ngay thân,
Tuyệt đối an tĩnh, chẳng cần đổi thay.
Nhận biết hiện hữu từng ngày,
Là hoa giải thoát nở đầy trong tim.
Thiền kệ:
Tất cả đã đủ từ lâu,
Không thêm, không bớt, nhiệm mầu hiện ra.
Chỉ cần tỉnh thức thở ra,
Hoa tâm nở rộ chan hòa khắp nơi.
Ngay trong hơi thở thường nhật đã ẩn chứa diệu dụng vô biên, không cần tìm cầu xa xôi. Sống trọn vẹn trong nhận biết chính là hoa giải thoát nở đầy trong tim, đưa hành giả về lại với sự viên mãn vốn sẵn có nơi tự tánh.
Tác giả: Kiều Thiên Bảo
Ý kiến bạn đọc