Cuộc Sống Vô Thường

Thứ ba - 16/09/2025 23:48
Tự động phát:
Bài thơ mang tinh thần thiền vị và triết lý vô thường, khắc họa sự tạm bợ của kiếp người qua những hình ảnh thiên nhiên quen thuộc như nắng sớm, mây chiều, hoa nở rồi tàn.
Cuộc Sống Vô Thường

Mỗi chi tiết vừa gần gũi vừa gợi mở suy ngẫm sâu xa: đời người cũng chỉ là khoảnh khắc mong manh trong dòng chảy thời gian.


Sáng sớm nắng đổ vàng thềm,
Chiều tàn mây tím êm đềm trôi xa.
Hoa tươi sớm nở chan hòa,
Chiều buông cánh rụng, như là mộng thôi.

Người đi chẳng hẹn bao giờ,
Người ở lại nhớ, ngẩn ngơ cõi lòng.
Sống chết chỉ một làn sông,
Bên này, bên nọ cũng vòng trở lui.

Tiếng cười hôm nay còn vang,
Ngày mai hư vô như gió thoảng qua.
Nước mắt rơi chẳng giữ được ai,
Chỉ còn tâm tĩnh, thanh thản trong ta.

Hiểu ra chẳng có ngược xuôi,
Chia ly chỉ để ngộ nơi chính mình.
Thân người hợp tán vô tình,
Nhưng tâm tĩnh lặng, hiển hiện chân như.

Bên cạnh nỗi buồn chia ly, bài thơ còn gửi gắm thông điệp về sự thức tỉnh. Buông bỏ không phải mất mát, mà là giải thoát, giúp tâm hồn nhẹ nhàng và an trú trong hiện tại. Khi hiểu ra lẽ vô thường, ta sẽ biết trân trọng từng phút giây, nhìn đời như một chuỗi khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng quý giá, và tìm thấy sự tĩnh lặng, bất biến nơi tâm.
Đúng với tinh thần pháp thiền Tất Cả Chỉ Là Nhận Biết.

Tác giả: Kiều Thiên Bảo

Tổng số điểm của bài viết là: 19 trong 4 đánh giá

Xếp hạng: 4.8 - 4 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc


Chịu trách nhiệm nội dung Kiều Thiên Bảo
Mọi thông tin sao chép vui lòng ghi rõ nguồn TaCaChiLaNhanBiet.Com, xin cảm ơn !
 
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây