Cánh Cửa Hiện Tại

Thứ hai - 15/09/2025 14:16
Tự động phát:
Bài thơ mở ra bằng hình ảnh tâm trí như dòng sông, không ngừng trôi về quá khứ hoặc tương lai. Con người thường bị cuốn vào hai bờ ấy, nên hiếm khi dừng lại để an trú trong hiện tại.
Cánh Cửa Hiện Tại

Tâm trôi như nước xuôi dòng,
Quá khứ, tương lai vẫn mãi mênh mông.
Hiện tại lặng, giọt mưa trong,
Rơi về tĩnh lặng, nở bông an lành.

 

Bên thềm lá rụng mong manh,
Hơi thở nhẹ thoảng, mộng tan mong chờ.
Ý khởi đến, ý lại mờ,
Như mây bay nhẹ, gió hờ đưa ngang.

 

Ai đang thấy, ai lắng vang?
Câu hỏi lặng xuống, chẳng mang mê mờ.
Cái tôi sương sớm vẩn vơ,
Chỉ còn sáng tỏ, bến bờ trong ngần.

 

Hiện tại cửa rộng vô ngần,
Không còn quá khứ, chẳng cần tương lai.
Bước qua một thoáng nhẹ bay,
An nhiên tỉnh thức, tràn đầy sáng soi.

 

Khi trở về với hiện tại tĩnh lặng, ta nghe tiếng mưa rơi, nhìn lá bay, cảm nhận hơi thở. Đó là lúc giấc mộng vọng tưởng tan biến, tâm trở nên nhẹ nhàng.

 

Đây là tinh thần thiền Tất Cả Chỉ Là Nhận Biết sâu sắc: không còn tìm cầu, vì mọi thứ đã đủ trong từng hơi thở. Chính nhận biết hiện tại là cánh cửa dẫn vào tự do và giác ngộ.

Tác giả: Kiều Thiên Bảo

Tổng số điểm của bài viết là: 20 trong 4 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 4 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc


Chịu trách nhiệm nội dung Kiều Thiên Bảo
Mọi thông tin sao chép vui lòng ghi rõ nguồn TaCaChiLaNhanBiet.Com, xin cảm ơn !
 
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây